古诗词文学网手机版

登阊门闲望

朝代:唐朝

作者:白居易

原文:

阊门四望郁苍苍,始知州雄土俗强。 十万夫家供课税,五千子弟守封疆。 阊闾城碧铺秋草,鸟鹊桥红带夕阳。 处处楼前飘管吹,家家门外泊舟航。 云埋虎寺山藏色,月耀娃宫水放光。[1] 曾赏钱唐嫌茂苑,今来未敢苦夸张。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
chāng mén sì wàng yù cāng cāng ,shǐ zhī zhōu xióng tǔ sú qiáng 。 shí wàn fū jiā gòng kè shuì ,wǔ qiān zǐ dì shǒu fēng jiāng 。 chāng lǘ chéng bì pù qiū cǎo ,niǎo què qiáo hóng dài xī yáng 。 chù chù lóu qián piāo guǎn chuī ,jiā jiā mén wài bó zhōu háng 。 yún mái hǔ sì shān cáng sè ,yuè yào wá gōng shuǐ fàng guāng 。[1] céng shǎng qián táng xián mào yuàn ,jīn lái wèi gǎn kǔ kuā zhāng 。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

白居易
白居易 白居易(772─846),字乐天,晚年号香山居士。祖籍太原(今属山西),后迁居下邓邽(今陕西渭南县)。早年家境贫困,对社会生活及人民疾苦,有较...
Copyright © 2021 古诗词文学网 All Rights Reserved.